Diendanraovataz.net - Diễn đàn rao vặt - Đăng tin mua bán - Quảng cáo miễn phí - Hiệu quả - Tôi không phải là người sành ăn nhưng lại rất thích ăn. Cứ cuối tuần, tôi lại chạy qua nhà mấy ông anh quen biết để… ăn ké. Có người quê ngoài Bắc, người thì Trung Nam, đủ cả. Vì thế tôi được ăn nhiều món lạ khắp các vùng miền, có khi đó là đặc sản. Tuần rồi tôi sang nhà người anh quê ở Huế, lần này đích thân anh xuống bếp và làm tôi ngạc nhiên. Ngạc nhiên không phải vì anh biết nấu ăn, mà vì cái món canh bầu kiểu Huế làm tôi nhớ mãi. Xem thêm: buffet 99k Ngẫm ra ở Sài Gòn này mua được trái bầu vừa non lại tươi thật khó. Thế mà anh vẫn kiếm được một trái bầu non tơ, xanh mướt. Ở nhà mẹ tôi thường nấu canh bầu với cá trê nên tôi loay hoay tìm cá để làm giúp anh. Thấy vậy anh cười bảo: “Canh bầu kiểu Huế chỉ nấu với nước ruốc thôi chú ơi!”. Thì mỗi nơi nấu mỗi khác, cái thứ bầu bí bình dân này nấu với thứ gì chả được. Chắc gì đã ngon hơn tô canh tôi vẫn ăn ở nhà. Nhưng rồi cái suy nghĩ hời hợt của tôi đã không giữ được lâu. Anh đem bầu ra xắt sội nhỏ, con ruốc thì rửa sơ để ráo nước. Bắc nồi nước lên anh cho ruốc vào luôn, nước vừa sôi anh cho bầu vào. Kế đến nêm muối, bột ngọt rồi thêm hành lá và bắc xuống. Anh bảo không nêm đường vì nước canh bầu đã ngọt sẵn rồi và người Huế không ăn món ăn nêm đường. Khi lên mâm cơm, tôi háo hức nếm thử xem hương vị món này thế nào, và so sanhs với món canh bầu tôi vẫn ăn. Chà! Nấu đơn giản thế mà vẫn ngon thật. Vẫn ngọt mát và mát đến ….đổ mồ hôi. Chẳng những không nhạt mà còn ngọt không thua kém gì nấu với cá trê, tép bạc. Cái mùi con ruốc lạ lạ mang nét đặc trưng riêng của xứ Huế thật đặc biệt. “Đúng là chú thích ăn chứ không sành ăn thật”, ông anh tính quái khi thấy tôi bới cơm liền tay.