Cảm giác tồi tệ khi bị nghi ngờ ăn cắp

Thảo luận trong 'Thư giãn - Giải trí - Chém gió' bắt đầu bởi Herbalife24h, 13 Tháng năm 2017.

  1. Herbalife24h

    Herbalife24h VIP Members Thành Viên VIP Thành viên

    Bài viết:
    1,099
    Đã được thích:
    8
    Diendanraovataz.net - Diễn đàn rao vặt - Đăng tin mua bán - Quảng cáo miễn phí - Hiệu quả - Thâm tâm tôi tự biết mình không ăn cắp của chị, nhưng trong mắt chị có lẽ tôi đã trở thành kẻ tham lam, không đáng tin.
    [​IMG]
    Tôi là nhân viên văn phòng của một công ty lớn và có thu nhập ổn định. Gia đình nề nếp, bản thân tự thấy mình chưa làm điều gì sai trái với người khác. Thế nhưng hiện nay tôi rơi vào tình cảnh vô cùng đáng trách chỉ vì sự sợ hãi nhất thời của mình. Công ty tôi nằm trong một tòa nhà lớn có nhiều người. Giám đốc công ty là một phụ nữ rất xinh đẹp và tài giỏi. Chị sống chân thành và tình cảm với mọi người, tôi rất ngưỡng mộ chị.

    Cách đây vài ngày, tôi tình cờ nhặt được một chiếc ví trong đó có tài sản giá trị lớn. Trước đây tôi từng vài lần nhặt được điện thoại hoặc tiền và đều trả lại cho người đánh rơi. Ngày hôm đó do tôi đang có việc gấp cần đi ra ngoài nên sau khi nhặt được chiếc ví tôi không kịp đưa đến ban quản lý tòa nhà để trả cho người để quên mà vội bỏ luôn vào túi xách để đi cho kịp công việc. Chiều hôm đó, sau khi quay lại văn phòng, tôi nghe mọi người bàn tán nói chị giám đốc để quên ví có tài sản giá trị lớn, ban quản lý đã rao trên loa công cộng nhưng ai đó nhặt được đã không trả lại.

    Tôi chợt bàng hoàng nhớ tới chiếc ví nhặt được trong nhà vệ sinh lúc sáng đã vội cho vào túi xách rồi đi tới chiều mới về. Mọi người nói chị giám đốc đang làm việc với ban quản lý để tìm kẻ lấy cắp. Cảm giác lúc đó của tôi là sợ hãi, lo lắng. Tôi không có ý định lấy đồ của chị nhưng vì hoàn cảnh lúc đó nếu tôi đưa ra thì lo sợ mọi người sẽ nghi ngờ, trong khi tôi đang làm công việc liên quan tới tài chính công ty. Hôm đó, tôi đã rời khỏi công ty rất muộn vì đắn đo tìm cách hoàn trả chiếc ví cho chị. Tôi chọn cách âm thầm cất chiếc ví vào ngăn tủ nhỏ đựng giấy vệ sinh trong nhà vệ sinh của các chị tạp vụ vì biết sáng hôm sau các chị tạp vụ sẽ nhìn thấy và giao lại cho ban quản lý tòa nhà.

    Tôi ra về mang theo tâm trạng lo lắng, bất an vì biết chị rất buồn khi mất chiếc ví đó. Tôi cảm thấy có lỗi với chị rất nhiều vì chị là người mà tôi quý mến nhưng không muốn bất kỳ ai nghi ngờ tôi tham lam. Đó cũng chính là sai lầm của tôi khi không trực tiếp trả lại cho chị chiếc ví. Ngày hôm sau, tôi không thấy chị vào văn phòng, cũng không nghe ai nói về việc chị đã nhận lại được chiếc ví. Tôi quyết tâm sẽ gặp riêng chị để nói rõ mọi chuyện nhưng điều tôi chưa nghĩ tới là chị bằng cách nào đó đã biết tôi là người nhặt chiếc ví.

    Chị gọi riêng tôi vào văn phòng, nhìn thẳng vào mắt tôi và nói rất nhẹ nhàng. Chị tự nhận lỗi là do đãng trí để quên chứ không trách tôi, chị bảo tôi hãy cho chị xin lại chiếc ví vì nó rất quan trọng với chị. Đất dưới chân tôi như sụp xuống vì điều tôi lo sợ, tránh né… lại diễn ra theo cách vô cùng đáng xấu hổ như vậy. Tôi đã trình bày mọi chuyện với chị và xin lỗi rất nhiều. Chị tỏ ra thông cảm, không trách tôi một lời nào. Trong suốt câu chuyện, chị chỉ luôn nói lỗi do chị. Khi tôi chỉ chỗ cất chiếc ví và đề nghị cùng vào tìm với chị thì chị nói sẽ tự vào lấy, phòng hờ lỡ có ai nhìn thấy tôi đi cùng chị sẽ không hay cho tôi. Tôi gần như bật khóc vì trong tình cảnh như vậy mà chị vẫn còn lo lắng cho danh dự của tôi. Chính vì cách hành xử của chị khiến tôi cảm thấy mình thật tồi tệ.

    Trong thâm tâm tôi tự biết mình không ăn cắp của chị, nhưng trong mắt chị có lẽ tôi đã trở thành kẻ tham lam, không đáng tin nữa rồi. Có lẽ chị buồn và thất vọng về tôi lắm. Chị nói mọi chuyện đã rõ ràng rồi, tôi đừng bận tâm nữa, chị cũng không nói tới chuyện này với bất kỳ ai. Thậm chí status về sự việc chị đăng trên trang cá nhân cũng được xóa vì có lẽ chị nghĩ cho tôi. Những ngày vừa qua với tôi thật nặng nề. Tôi tránh mặt chị và tự trách mình rất nhiều. Tôi không biết phải đối diện với chị như thế nào. Tôi đã nghĩ tới việc xin chuyển công tác để giải thoát khỏi tâm trạng tồi tệ này. Tôi vô cùng buồn, hoang mang không biết phải làm thế nào cho đúng. Mong mọi người hãy chia sẻ và cho tôi lời khuyên. Xin chân thành cám ơn.

    Hằng
     
    Cùng đọc NỘI QUY DIỄN ĐÀN và ý thức thực hiện cùng BQT xây dựng cộng đồng thêm vững mạnh bạn nhé
    ***** Xin đừng Spam vì một diễn đàn trong sạch *****
Địa chỉ thu mua do cu ho chi minh uy tín, Official Premium Account Reseller Premiumkeystore.com Easily, Instant delivery & Trusted.

Chia sẻ trang này